Khát vọng mùa xuân
Những ai có tâm hồn yêu cái đẹp hẳn đã một lần say mê ngây ngất trước vẻ đẹp kiều diễm của nàng xuân. Mùa xuân là thời khắc trời đất giao hòa, với khí tiết ấm áp và sự đâm chồi nảy lộc của muôn loài cỏ cây hoa lá. Xuân là mùa của hạnh phúc, yêu thương, của sự sum vầy, đoàn tụ. Xuân còn là sự khởi đầu cho những khát khao, ước vọng đang căng tràn, bỏng cháy trong tâm hồn chúng ta. Hãy cùng lắng lòng để cảm nhận điều tinh tế, tuyệt vời mà chúa xuân mang đến cho nhân gian.
Khi những cơn gió cuối đông không còn mang đến cho ta cảm giác rét buốt mà man mác chút hơi ấm, trên những cành cây vốn khẳng khiu trụi lá đã xuất hiện chồi xanh mơn mởn và khi trong lòng mỗi người như có cái gì rộn rã, tưng bừng chính là khi nàng xuân diễm lệ đang thẹn thùng bước xuống nhân gian. Muôn loài cỏ cây, hoa lá, đất trời và lòng người dường như đều hồi hộp, nín thở chờ đợi nàng xuân như một món quà vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho nhân gian, Tươi thắm cánh đào, đài các cành mai, kiêu sa những bông hồng, dịu dàng khóm hoa huệ….
Tất cả như được ướp trong sương cùng với sự nâng niu và niềm hi vọng của con người nên mang một vẻ đẹp huyền ảo. Nàng xuân đang khoác lên vạn vật một chiếc áo với muôn màu sắc sặc sỡ, xanh non mơn mởn tươi mới, trẻ trung phơi phới. Nàng xuân với những bước chân khoan thai cùng vẻ đẹp kiều mị đã làm cho toàn thế gian đắm chìm trong men say ngây ngất của hương và sắc. Người người dường như đều bị hối thúc bởi một chữ “Xuân”. Ai nấy gấp gáp, hối hả làm nốt công việc cuối cùng trong năm để dành những ngày đầu tiên của mùa xuân thưởng thức vẻ lộng lẫy của nàng xuân cùng bao cảm xúc tuyệt vời mà chúa xuân ban tặng trong sự yên bình.
Những ca khúc viết về mùa xuân có khi rộn ràng, sôi nổi, có khi dặt dìu, du dương nhưng đều khiến cho người nghe thấy lâng lâng, thấy nhựa sống như đang căng tràn, tuôn chảy trong từng tế bào và mạch máu. Chỉ một bông hoa tím, một tiếng hót chim chiền chiện và giọt sương long lanh rơi cũng làm nên “Một mùa xuân nho nhỏ”. Hay một mùa xuân bình thường như bao xuân khác nhưng là mùa xuân đầu tiên của hòa bình, của sự đoàn tụ với tiếng gà gáy trưa, làn khói tỏa từ mọi nhà, người mẹ được thấy con trở về… Đối với những con người chỉ cảm nhận hoa xuân hé nở qua “Tiếng chim én” thì những mơ ước đầu xuân cũng đơn sơ, nhỏ bé biết chừng nào. Sau những tháng ngày dài bôn ba, bươn chải họ trở về nhà trong ngày 30 tết chỉ mong con có thêm tấm áo mới, mâm cơm ngày tết bớt phần đạm bạc mà thôi. Cả gia đình quây quần trong tình yêu thương và sự ấm cúng đã đủ làm nên một cái tết đáng nhớ. Xuân này, nhờ những tấm lòng nhân ái mà một số gia đình đã có căn nhà mới không phải sống trong cảnh gió mùa đông lùa buốt giá hay tiếng nước rơi lộp bộp giữa nhà những đêm mưa to.
Nhắc đến mùa xuân không thể thiếu những cơn mưa phùn, thứ mưa đặc biệt chỉ có mỗi độ xuân sang. Màn mưa giăng giăng mỏng tang được kết bằng những chấm mưa li ti, lành lạnh. Mưa rơi nghiêng nghiêng như một thiếu nữ thướt tha còn nhiều ngượng ngùng e thẹn. Cơn mưa dẫu kéo dài cũng không đủ làm ướt áo lữ khách đường xa. Nước không tuôn ào ào, xối xả như những cơn mưa rào mùa hạ, mưa xuân chỉ nhẹ nhàng tưới tắm vạn vật để tất cả thêm tươi mới tràn đầy sức sống. Thấp thoáng đâu đây bóng những thiếu nữ nhẹ nhàng bước trên thảm cỏ mịn, để lộ bắp chân trần cho hạt mưa hay hạt sương buổi sớm bắn vào trông như sữa non. Mưa xuân dịu dàng với những giọt nước mang theo hơi mát khiến tôi chẳng muốn mang ô hay đội mũ khi đi ra ngoài. Tôi cứ để mặc cho những giọt nước li ti ấy vương trên đầu, trên mặt gieo thêm chút ướt át vào tâm hồn tưởng như từ lâu đã khô cằn. Nước mưa nhẹ nhàng xóa đi những bụi bặm, vương vấn còn sót lại, tắm mát, gột rửa để tâm hồn trong trẻo, thanh thản.
Trước khi năm cũ khép lại, mỗi chúng ta lại có dịp lắng lòng và suy ngẫm về một năm sắp trôi qua của mình. Có người hân hoan, hạnh phúc với những thành công rực rỡ, người thì nuối tiếc những kế hoạch còn dang dở, dự định chưa hoàn thành, cũng có người buồn cho một năm thất bại và đổ vỡ. Nhưng trong thời khắc bước sang năm mới, ai nấy tràn trề hi vọng về những điều tốt đẹp hơn sẽ đến. Bỏ lại sau lưng những bộn bề lo toan, xuân lại đem đến cảm giác tươi mới, niềm hi vọng tràn trề, bầu nhiệt huyết căng tràn chỉ muốn bắt tay ngay vào thực hiện kế hoạch của một năm mới.
Nhà thơ Xuân Diệu từng viết:
Xuân đương đến nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Có lẽ vì thế mà mỗi khi xuân về tôi không tránh khỏi cảm giác bâng khuâng, nuối tiếc tuổi xanh của mình rồi sẽ trôi qua. Mùa xuân của trời đất thì tuần hoàn đi rồi lại đến còn tuổi xuân của con người thì cứ trôi đi nhanh chóng mà không sao níu lại được. Mỗi sớm thức giấc thấy mùa xuân đang theo tia nắng len qua cửa sổ, trong tôi trào dâng những cảm giác vui buồn lẫn lộn. Một ngày kia, mái tóc sẽ điểm những sợ bạc, đôi chân không còn đủ sức bước trên chặng đường đã lựa chọn, trái tim không còn cháy bỏng, sôi sục bầu nhiệt huyết của tuổi thanh xuân. Tôi còn bao nhiêu năm tuổi trẻ để thực hiện những kế hoạch mình đang ấp ủ?
Nhìn những người trên mái đầu sợi tóc bạc đã chiếm quá nửa nhưng họ bỗng trẻ trung phơi phới trước mùa xuân. Tôi hiểu rằng họ đã có một thời tuổi trẻ sống hết mình cho những đam mê, để giờ đây họ không phải hối tiếc về những năm tháng đã trôi qua.
Tôi thích ngắm bọn trẻ nô đùa với tiếng cười ròn tan, trong vắt. Tết đến, chúng lại được mặc những tấm áo đẹp nhất cha mẹ mới may cho, túi căng phồng toàn những bánh với kẹo, trên tay đầy những phong bao lì xì đỏ. Chợt nhớ ra đã quá lâu rồi mình không còn được hưởng thú vui non nớt ấy. Dù vậy lòng tôi vẫn rạo rực, thổn thức nhớ về một miền kí ức đã xa xăm.
Để có mùa xuân nắng vàng rực rỡ phải trải qua mùa đông buốt giá; chồi non xanh mơn mởn mọc trên những cành cây trơ trụi khẳng khiu. Tuổi xuân của tôi qua đi sẽ nhường chỗ cho một mầm non khác đâm trồi nảy nở. Con tôi sẽ tiếp bước tôi trên những chặng đường thanh xuân phía trước, sẽ thay tôi viết tiếp những giấc mơ còn dang dở. Vậy là ngọn lửa thanh xuân không bao giờ vụt tắt mà luôn được nhen nhóm ở các thế hệ tương lai.
Tất cả chúng ta sinh ra, mỗi người ở một hoàn cảnh và có một số phận khác nhau: Người giàu sang kẻ nghèo khó, người lành lặn, kẻ mang khiếm khuyết… Nhưng mùa xuân thì luôn công bằng. Xuân mang vẻ đẹp ban tặng khắp nhân gian. Chúng ta hãy yêu xuân bằng cả trái tim mình, tận hưởng những mùa xuân trong niềm hạnh phúc và tình yêu thương
Thùy Dương – Hải Phòng