Những điều muốn nói
Tôi viết bài thơ chúc mừng ngày kỷ niệm
Hội người mù sinh nhật tuổi 50
Vui hôm nay ta càng nhớ ơn Người
Chủ tịch Hồ Chí Minh một cuộc đời đẹp nhất
Dù công việc của Người lúc đó lắm gian truân
Đứng trước kẻ thù mạnh nhất của hành tinh
Bác vẫn không quên những người khiếm thị
Người đã đến thăm những mảnh đời như thế
Và ân cần vỗ nhẹ với Thương binh
Lời Bác Hồ như có ánh bình minh
Bác nói cùng ta mà chan hòa bốn bể
Lời Bác nói thân “Tàn nhưng không phế”
Chỉ có 4 từ mà đất nước lung linh
Và vui sao Chủ tịch Hồ Chí Minh
Người đã lập nên Hội người mù ta đó
50 năm qua bao phen sóng gió
Ta vẫn vững vàng vì có một niềm tin
Xin nói đôi lời với nhà báo, phóng viên
Bằng ngòi bút của mình và trái tim thắp lửa
Các bạn hãy nhen lên một tình yêu như mặt trời cháy đỏ
Sưởi ấm bao người đang trong cảnh bi thương
Hãy viết những dòng như gió cuốn đại dương
Làm rung chuyển cả một Lầu Năm góc
Ở nơi đó toàn những người có học
Nhưng vì sao lắm chất độc da cam
Hỏi bàn tay nào đã rải xuống Việt Nam
Mấy triệu lít da cam trên cánh đồng vô tội
Chiến tranh đã lùi xa nhưng vẫn còn nhức nhối
Bởi những gia đình còn lắm đau thương
Có những người ngực lấp lánh huân chương
Sao những người con mang thân hình dị dạng
Như chúng tôi đây không có nguồn ánh sáng
Hơn nửa triệu con người trong bóng tối âm u
Hôm nay đây kỷ niệm Hội người mù
Tôi muốn nói với chúng ta là những người khiếm thị
Hãy quyết tâm cao với những điều không thể
Thì chúng ta mới có được bông hồng
Chất độc da cam nó len lỏi vào trong
Ta xem đó như sống chung với lũ
Hãy quên đi hỡi các anh, các chị
Và các em đừng suy nghĩ chi nhiều
Quanh chúng ta có muôn vạn tình yêu
Dang rộng vòng tay qua những ngày giá rét
Ban chấp hành chúng tôi quyết đồng tâm đoàn kết
Đưa Hội người mù tiến tới thành công
Xin cảm ơn chủ tịch Nguyễn Văn Hùng
Với Hội người mù có nhiều biến đổi
Đồng chí Phan Văn Công không kém phần sôi nổi
Xoa dịu nỗi buồn của những trái tim đau
Hoàng Văn Em nghĩa nặng tình sâu
Cùng với chúng tôi ngày càng gắn bó
Tôi ước mơ được làm con chim nhỏ
Để bay về thăm Bác báo tin vui.
Trần Văn Tư - Gia Lai